HUY ECO

Coffee farmer
Business & Freedom


Chuyện Lãnh Đạo

Chuyện Lãnh Đạo
Mục lục

Bạn biết bạn là Lãnh đạo khi

Khách hàng của bạn sẵn sàng trả tiền thêm để được sử dụng sản phẩm/dịch vụ của bạn, bằng lòng chấp nhận các bất tiện có thể có để đồng hành cùng lý tưởng bạn đặt ra. Họ sẽ không bỏ rơi bạn dù các đối thủ cạnh tranh của bạn có bày ra bao nhiêu chiêu trò đi chăng nữa. miễn là họ vẫn còn nhìn thấy chính mình ở trong tổ chức của bạn, hay nói cách khác, đó là "cái tôi", hoặc "Cảm xúc" "cảm thông" mà bạn gây ra cho họ và họ tình nguyện chìa đôi tay bàn tay cho bạn.
Nhân viên của bạn sẵn sàng làm thêm giờ, hoặc đóng góp ý kiến mới mẻ cho bạn, sẵn sàng làm mất lòng bạn miễn là có lợi cho tổ chức. Họ có thể một giai đoạn nào đó chấp nhận mức lương không được cao và các phúc lợi có phần khiêm tốn của bạn. Nhưng sau cùng, họ vẫn chọn tin và đi theo tầm nhìn của bạn, dù có thể họ sẽ bị những người khác bao vây và cô lập, họ vẫn tin tưởng và sẽ sử dụng đôi bàn tay và khối óc để xây dựng tổ chức của bạn tốt đẹp hơn.
Nhà đầu tư hiểu và biết bạn cần gì, và thường hay nhắc nhở bạn đi đúng hướng như những gì bạn cam kết.
Bạn là lãnh đạo khi bạn biết mình muốn gì, làm thế nào để đến nơi cần đến và tất cả mọi người đều biết họ đến với bạn vì cái gì, không chỉ vì tiền hay những hứa hẹn, những thứ bề ngoài mà bạn khoác lên mình.

Đây là bài viết đầu của tôi về chủ đề Lãnh đạo, đa phần là trải nghiệm cá nhân trong việc điều hành tổ chức của tôi, dù quy mô kinh doanh của tôi không lớn, nhưng tôi nghĩ rằng có nhiều người coi tôi là một lãnh đạo. Đồng thời công việc lãnh đạo sản xuất và kinh doanh của tôi cũng cho phép tôi tiếp cận và sở hữu rất nhiều nguồn lực xã hội, từ con người, tài chính, động viên mà nếu chỉ buôn bán hoặc kinh doanh bình thường khó mà có được.
Đó là niềm tin, sự tự nguyện.
Do đó mà theo một chiều hướng nào đó, tôi nghĩ rằng trải nghiệm của tôi không phải ai cũng có cơ hội được trải qua, và tôi nghĩ nó sẽ có ích cho một số bạn trẻ hơn mình.  Vì vậy mà tôi quyết định viết ra, một số ý chính mà tôi nghĩ một nhà lãnh đạo cần có, mà tôi đang phải học.

Lãnh đạo là người đầu tiên mở cửa trái tim

Khi chúng ta muốn thành công ở mức độ cá nhân, mà sự thành công ấy lại là một ý tưởng rất đột phá, mới mẻ, không có tiền lệ. Hoặc giả sử bạn muốn trở thành nhân vật top 1 ở một lĩnh vực chuyên môn nào đó ở một tuổi đời trẻ chẳng hạn. Đôi khi bạn sẽ phải đánh đổi thời gian đi chơi, giải trí, những lời khen chê của người khác để tập trung 100% sức mạnh của bạn.
Đôi khi bạn cần phải "đóng cửa" trái tim một thời gian, để tránh những cảm xúc không cần thiết khiến bạn chệch mục tiêu.

Nhưng công việc lãnh đạo lại đòi hỏi nhiều hơn thế, bạn không chỉ làm công việc chuyên môn nữa mà công việc song song của bạn là giúp đội ngũ của bạn thành công, đạt được mục tiêu đề ra. Tóm lại sự nghiệp của bạn phụ thuộc vào bạn và những người đồng đội của bạn.
Để làm được điều đó, trước tiên bạn phải cảm nhận được những vấn đề và cảm xúc mà những người đi theo bạn gặp phải, từ đó bạn có thái độ cảm thông, sẻ chia và tìm cách hỗ trợ, giải quyết vấn đề.
Nếu bạn chọn quay lưng lại với những người đi theo bạn, có nguy cơ họ sẽ cảm thấy không được tôn trọng, cảm thấy lạc lõng, Và tệ nhất là trở thành một đám đông chống đối bạn.
Còn bạn, bị trong trạng thái cô lập, và do cô đơn, bạn tự chôn chân mình trong một vũng bùn mà mãi không thoát ra được.
Do đó, giao tiếp tốt, chia sẻ thông tin, thấu cảm, giúp đỡ là hết sức quan trọng.

Lãnh đạo chủ động (không lười và mơ ước an phận)

Dĩ nhiên, an phận và lười là một ước mơ đẹp và ai trong đời cũng đã từng mơ mình được thoải mái an nhàn tự do làm điều mình muốn. Và nếu có một người đi đầu một nhóm người muốn được không làm gì, thì người đó hoàn toàn có thể trở thành một nhà lãnh đạo, dù không phải theo nghĩa lãnh đạo thông thường, nhưng họ đã chủ động trở thành một nhà lãnh đạo của một nhóm người. Nếu không có nhà lãnh đạo, thì nó sẽ trở thành một đám đông với mỗi người một giấc mơ riêng, tạm thời ở với nhau thôi.

Ở đây tôi nói về lãnh đạo Chủ động, là nói về Tư duy.
Ngay từ đầu, việc trở thành lãnh đạo là một điều khó. Và nó sẽ khó hơn nữa nếu ngay từ đầu ai đó có ước mơ trở thành lãnh đạo vì muốn được "người khác làm thay công việc của mình, và mình có thể hưởng thụ.
Trong thực thế, việc lãnh đạo yêu cầu một tư thế chủ động, luôn luôn tìm kiếm các phương án mới, tư duy chiến lược cho tổ chức để đạt được kết quả tốt nhất.
Lãnh đạo cũng không phải là chủ động làm hết tất cả trách nhiệm của nhân viên của mình để được nhiều người yêu mến. Đôi khi công việc chính của nhà lãnh đạo lại là làm cho nhân viên của mình ý thức được trách nhiệm của họ. Nếu lãnh đạo chỉ chăm chăm làm mọi việc của tổ chức mà "quên" phóng tầm nhìn để tìm lối đi cho tổ chức, anh ta/cô ta sẽ khiến tổ chức của mình ở trong tình thể khủng hoảng lãnh đạo.
Nếu nhân viên của bạn không cảm thấy trách nhiệm  của họ là làm tốt cho bản thân họ và tổ chức của họ, thì bạn toi rồi. Bạn phải chủ động để người ta đi phụng sự người khác và tổ chức khác.

Tôi xuất phát điểm là một người làm nông, tôi được học và trang bị đủ mọi kĩ năng và kiến thức của một tổ chức. Nhưng lắm lúc vì quá bận rộn với những việc linh tinh (mà đáng lẽ có thể giao cho người khác), tôi quên mất nhiệm vụ của mình là luôn luôn tư duy chiến lược.
Chìa khóa ở đây là chủ động đúng việc.

Lãnh đạo phải giải thích và hướng dẫn

Người lãnh đạo thường biết điểm đến của một hành trình là ở đâu, dấu hiệu đích đến là gì, mục tiêu là bao nhiêu, như thế nào là đủ.
Tuy nhiên, nếu bạn là một nhân viên đang làm việc với một nhà lãnh đạo trình bày về ý tưởng của họ. Bạn sẽ có nhu cầu được giải thích tại sao chúng ta cần phải đi đến đó, tại sao không đi hướng này mà không phải hướng kia, tại sao và tại sao???

Là nhân viên, bạn cũng muốn được đào tạo, được hướng dẫn tốt nhất để đi cùng mọi người đến đích. Nhân viên không phải lãnh đạo, chúng ta không theo người lạ đi vào rừng nếu không có một sự đảm bảo nào đó về trang bị, bảo hiểm và một số kĩ năng cần thiết.
Do đó, trách nhiệm của người lãnh đạo trong quá trình xây dựng đội ngũ của mình là biết cách giải thích ý tưởng của mình, khiến đội ngũ thấm nhuần Sứ mệnh và Tầm nhìn của tổ chức.
Đồng thời, có giáo án, quy trình để đào tạo nhân viên; để giúp họ hoàn thành nhiệm của của chính họ. Từ đó mà nhà lãnh đạo cũng được hoàn thành công việc của mình.

Là một người kinh doanh tự thân, tôi có tính cách của một người tự tìm tòi phương án để giải quyết vấn đề. Do đó mà tôi kì vọng nhân viên của mình cũng tự hiểu công việc và tìm kiếm giải pháp trong công việc của họ. Tuy nhiên nó phát sinh vấn đề thế này:
- Người hiểu tôi, thông minh và có năng lực như tôi không nhiều. Và đa số họ trở thành chủ doanh nghiệp hoặc lãnh đạo riêng của họ.
- Nhân viên có thể cảm thấy bất mãn vì họ gần như bán rẻ tính mạng của mình đi theo bạn, nhưng nhà lãnh đạo không chỉ bảo gì mà muốn họ "tự bơi"
- Một số nhân viên sẽ thích tự làm theo ý mình, nhưng bạn cũng thừa hiểu dù thông minh thế nào, tỷ lệ thắng thua vẫn là 50/50. Nếu bạn không có quy trình giải thích và hướng dẫn tận tình. Nhân viên của bạn sẽ làm theo ý kiến riêng mà không báo cho bạn, do đó dẫn đến thiệt hại về kinh tế cho tổ chức của bạn.
Ngoài ra, có quy trình và hướng dẫn sẽ giúp sản phẩm/dịch vụ được thiết kế, sản xuất đúng đắn ngay từ đầu. Hạn chế rủi ro hỏng hóc, phải vá tới vá lui và ảnh hưởng tới trải nghiệm khách hàng.
Ví dụ như trong quy trình sản xuất cà phê, mức pha cà phê phin là 22g cà phê cho 80-100ml nước, thời gian pha là khoảng 5-7 phút. Nếu bạn không có quy trình và hướng dẫn cụ thể, rất có thể thời gian pha ly cafe có thể là hơn 10 phút. Vậy thì rất là tệ hại.

Giải pháp?

Tôi nghĩ cũng giống như Tình yêu - có không giữ, mất mới đi tìm.
Phần lớn bài học tôi viết phía trên là những trải nghiệm cá nhân mà tôi đúc kết được, tôi cũng hiểu không có nhà lãnh đạo hoàn hảo, và cũng không có nhân sự hoàn hảo. Tôi cũng trải qua sự đau khổ vì cô đơn trong sự nghiệp lãnh đạo, những nhân sự tâm huyết (mà sau này tôi mới nhận ra tâm phúc) cũng ra đi, những nhân sự quý mến tôi và lý tưởng của tôi đến với tôi cũng phải ra đi vì không được quan tâm và đào tạo đúng mức.
Điều đó làm tôi có chút tiếc nuối và tôi quyết định phải làm gì đó khác đi.
Tiên trách kỷ - Hậu trách nhân.
Việc của tôi là cải thiện vấn đề của mình, để đóng góp cho xã hội nhiều hơn, tôi cần tìm cách "xoay trục" từ một ý tưởng cá nhân thành một ý tưởng mà một tập thể chấp nhận. Có như vậy thì chúng ta mới có thể mơ đến một giấc mơ đẹp hơn, cho nông dân, môi trường và xã hội.

Khi chúng ta gặp một vấn đề không như ý, việc đầu tiên là không được trách móc người khác hay đổ lỗi.
Bạn cần quay trở lại chiến lược và tập trung vào bản thân mình.
Tại sao bạn làm việc này? Vai trò của tôi là gì? Và tôi có thể làm gì để cải thiện tình hình?

Chúc bạn một hành trình tốt đẹp, vui vẻ. 
Chúc các doanh nhân, nhà lãnh đạo tương lai chân cứng đá mềm :D

Từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất:  leadership, lãnh đạo, trải nghiệm, cảm xúc, trái tim, vì sao, chủ động

Chú ý: Bài viết này thuộc bản quyền của Huy Eco, việc đăng lại bài viết trên ở website hoặc các phương tiện truyền thông khác mà không ghi rõ nguồn huyeco.vn là vi phạm bản quyền.
Đừng quên vote ở đây nè:
5 / 5 (1 phiếu bầu)
Xem nhiều gần đây

  Hãy để lại ý kiến của bạn nhé!